Mình đến Hội An vào ngày rằm để cảm nhận lại mùi trầm trong chuyến đi trước [link] Tuy nhiên, mình tính toán sai lầm. Ở Đà Nẵng và Hội An, người ta luôn cúng trước một ngày, vào ngày 14 và ngày cuối tháng âm lịch, thay vì mồng 1 và ngày 15.
Cảm xúc ngày xưa đây:
Thứ đem lại cho mình nhiều cảm xúc nhất hóa ra lại là… hương trầm. Tối hôm mình có mặt tại Hội An thì là rằm, hay trước rằm một ngày gì đó, và hình như tất cả đều dùng cùng một loại hương trầm. Đi dọc khu phố cổ Hội An đó, đâu đâu cũng thấy mùi hương đó. Tự dưng thật là khoan khoái, một mùi hương rất là tinh khiết, mát lành, tưởng như có thể hít hà mãi không chán (so với hương bình thường thì ngửi tý đã sặc sụa). Mùi hương đó cũng làm mình chợt nghĩ: ô, có phải đang là Tết không nhỉ?
Hơi buồn vì bị dính một quả hụt thế này. Nhưng may mắn là được một bạn, chính xác hơn là một đôi vợ chồng, dẫn đi thăm quan. Hai bạn này… hiền khô và mình được trao đổi chút ít về những thông tin thú vị ở đây.
Không có gì nhiều, ngoài việc vẫn là những phố đèn lồng, đèn hoa đăng… và khách du lịch đông kìn kịt.
Sáng sớm hôm sau, mình đi một vòng quanh khu phố cổ, vào chợ ăn mấy món ở đây. Cảm giác nhớ lại những khung cảnh của mấy năm trước cũng bồi hồi phết.
Đến khi nào Hội An mới lại yên bình nhỉ?