Cứ đến dịp khoảng cuối thu đầu đông là món rươi lại ít nhiều trở thành tâm điểm trong các câu chuyện ở gia đình mình. Rươi có đặc điểm là chỉ xuất hiện vào khoảng thời gian này trong năm. Vì thế kể từ khi có tủ lạnh là nhà mình thường chọn vào dịp giá rươi xuống thấp nhất thì mua khoảng vài cân, sau đó để tủ lạnh ở ngăn đá và lấy ra ăn dần. Có năm đến tận tháng 4, tháng 5 năm sau, nhà mình vẫn có rươi (ướp lạnh) để ăn.
Theo như những người ở Hải Dương nói thì rươi là đặc sản chỉ có ở khu vực sông giáp ranh giữa Quảng Ninh, Hải Phòng, Hải Dương, và Thái Bình. Tuy nhiên, qua tìm hiểu trên trang mạng thì hóa ra ở miền Trung (Nghệ An) và miền Nam cũng có con này. Mình không chắc là rươi miền Bắc, miền Trung, miền Nam thì có gì khác nhau không hay là các con khác nhua mà cùng tên gọi.
Con rươi nhìn qua rất giống con rết nên nhiều người khi nhìn thấy nó lại đâm sợ, không dám ăn. Nhưng kỳ thực ăn rươi rất ngon, có hương vị rất đặc biệt so với các loại thịt, cá, côn trùng… khác. Rươi có một đặc điểm là hàm lượng đạm rất cao, nghe nói có số liệu thống kê thì hàm lượng đạm của rươi gấp vài lần thịt chó (mà thịt chó thì hàm lượng đạm cũng cao hơn thịt lợn, thịt gà, cá… ít cũng phải vài lần. Cũng vì lẽ “quá bổ” này mà món này lại không phù hợp với những người vừa bị ốm dậy, hay người bị đau xương… Lý do tại sao “quá bổ” mà lại không tốt thì mình cũng chưa rõ, chỉ biết đó là kinh nghiệm của những người xung quanh và ở ngay trên trang Wikipedia cũng viết vậy.
Thông thường khi nhắc đến rươi là mọi người thường sẽ nghĩ đến món chả rươi. Còn trên thực tế, rươi được chế biến thành một số kiểu khác như canh chua rươi hay lẩu rươi. Hôm vừa rồi về nhà được bố mẹ “chiêu đãi” món chả rươi, có chụp lại vài tấm ảnh để “show” lên blog tý.
Đây là hình ảnh rươi khi mùa từ chợ về, chưa sơ chế gì cả. Nói chung là rươi rất “sạch” vì rươi chưa nuôi được, sống tự nhiên ngoài đồng ruộng và khá nhạy cảm với thuốc sâu.
Tiếp theo là cho muối (bột canh) vào rươi thì ngay lập tức từ thân các con rươi sẽ sủi trắng, cảm giác như là chảy sữa ra. Nếu cho lượng muối đủ nhiều chắc rằng các con rươi sẽ tự tan ra hết. Mình thì dùng đũa để đánh tan rươi ra thêm nữa.
Sau khi đã đánh rươi tan ra thì ta sẽ cho thêm thịt lợn băm nhỏ, trứng gà, vỏ quýt khô thái nhỏ và các loại rau thơm khác thái nhỏ như lá nốt, rau mùi…
Trộn xong thì sẽ được như hình ảnh dưới, hoàn toàn không đáng sợ chút nào:
Bước này là gần cuối cùng, đưa tất cả chỗ rươi đã trộn lên chảo. Có điều hơi đặc biệt chút là lúc đầu không dùng dầu rán luôn, mà dùng lá chuối lót dưới để rán.
Rán rươi ở trên lá chuối cho đến khi nào mà rươi se lại thì sẽ lúc đó đưa rươi vào dầu ăn để rán. Ý nghĩa của việc rán bằng lá chuối để đảm bảo rươi khi rán xong sẽ giữ được nước và giữ được độ ngọt trong rươi. Vì nếu rán ngay bằng dầu ăn thì sẽ bị sát và rươi dễ bị cháy, làm giảm độ ngon và ngọt. Rán xong bước này là đã có bữa rươi thơm lừng để ăn rồi. Hơi tiếc là mình không có cái ảnh nào chụp lại “thành quả lao động” cả. Hy vọng dịp tới sẽ có một cái ảnh tự chụp để update lên bài viết này.
Link tham khảo: http://vi.wikipedia.org/wiki/Chả_rươi