Chuyên mục
Chuyến đi

Cô giáo bản (phần 2)

Viết tiếp entry vừa xong, dạo vừa rồi bận rộn linh tinh và đi làm về thấy mệt mệt nên không muốn ngồi viết tiếp. Hôm nay thấy có hứng hứng lại ngồi kỳ cạch tẹo.

Rồi lại nói tiếp về việc so sánh giữa ở khu hoang vu hẻo lánh nơi đó và ở chốn thành thị này. Đúng là ở đó sống không phải bon chen từng cm, từng milimet như ở dưới thành thị, có lẽ vì thế mà con người sống với nhau hài hòa, chân tình hơn. Nói chung là trên đường mình đi và nghỉ ngơi toàn gặp những người tốt và nhiệt tình cả, mặc dù chưa được trực tiếp gặp và nói chuyện với một người địa phương, dân tộc nào, mà có gặp thì nói chuyện bằng tiếng gì, tiếng Mông chắc??? Người đi làm ăn ở trên đây hóa ra lại là toàn người Kinh ở dưới xuôi lên, có đủ cả từ Hưng Yên, Thái Bình, Nam Định… Họ lên đây thì mục đích là để làm ăn kiếm sống là rõ ràng rồi, nhưng có vẻ cũng hiền lành, chất phác và tình cảm hơn thì phải, có lẽ là do môi trường sống không quá bon chen và người dân tộc người ta sống tốt quá.

Hoàng hôn ở vùng biên cương Tổ quốc Nà Bủng.
Hoàng hôn ở vùng biên cương Tổ quốc Nà Bủng.
Chuyên mục
Chuyến đi

Cô giáo bản

Cái entry này nhất định là phải viết, nhưng mà cứ chần chừ vài hôm rồi, không hẳn vì bận mà vì toàn những lý do linh tinh. Hôm nay, sau 2 ngày quay lại Hà Nội từ chuyến đi đáng nhớ tới cực Tây của Tổ quốc, và trời đang mưa ầm ầm thì cảm hứng viết lại dâng trào nên quyết định ngồi viết.

Chuyến đi vừa rồi có hai mục đích: thứ nhất là cho các thành viên trong đoàn chinh phục mốc cực Tây của Tổ quốc cũng là nơi biên giới của ba nước Việt Nam, Lào và Trung Quốc gặp nhau tại một điểm; thứ hai là mang một chút vật dụng thiết yếu lên cho đồng bào ở khu vực xa xôi gần như là nhất của Điện Biên. Về cái mục đích thứ nhất thì không có gì phải bàn lắm và rất là nhiều người đã làm được, chỉ cần đơn giản là có một chút đam mê, không sợ khổ + quyết tâm + có đủ tiền là sẽ đạt được. Nhưng cái mình muốn nói là ở cái mục đích thứ hai với nhiều điều bất ngờ.